Mẹ ở nơi miền ký ức

1
1979

BTKUXH – Một bạn nữ gửi đến BTKUXH một bài viết chia sẻ ký ức về mẹ nhân ngày 8 – 3. Những dòng tự sự về mẹ của bạn như khắc họa những ký ức về tình mẹ, tình cha. Sự chông chênh của phận con mồ côi khi vào đời khiến cho người đọc phải lắng lòng đau xót. BTKUXH xin trân trọng giới thiệu bài viết của bạn giống như một ký ức đáng trân trọng và cần được sự sẻ chia.

Chắc là con sẽ trở thành phụ nữ tự tin, bản lĩnh nhưng con vẫn sợ – ảnh: Internet.

 

Biết làm gì khi ở cái tuổi đó mình là quá nhỏ và không nghĩ bản thân cần lớn để làm gì đó cho mẹ, chẳng hạn cho mẹ một ngày sinh nhật, ngày 8/3 hay ngày tết,… Mẹ từng rất mơ ước một chiếc Attila, mẹ từng bị đau cổ tay và khó khăn khi chạy xe máy… Những lần mẹ cha cãi nhau, mẹ chở hai chị em đi ngắm đèn, chạy trong đêm tối của đường quê chưa đèn đường, ôm mẹ thật ấm mặc dù trời rất lạnh và không biết đang cùng mẹ đi đâu… Con cũng bắt chước mấy bạn nhớ đến mẹ dù lâu lắm rồi con quên nhớ mẹ, không khóc vì nghĩ về mẹ và mẹ không còn hiện diện khi con vui buồn. Mẹ, lâu rồi con không nghĩ, không để tâm, không nghe, không gọi và không nhớ về mẹ, con không cố làm vậy nhưng cuộc sống của con vốn cô đơn vậy mẹ ạ. Bây giờ thì con không nín được…
 
Nhớ cái lần dậy thì của con, khi thấy cha lo cho em khi nó dậy thì con mới biết mình đã trải qua khoảng khắc đó một mình. Có lẽ là may mắn vì con chưa yêu, sẽ rất cô đơn nếu tình yêu của con gái không có mẹ sẻ chia nhỉ? Con không biết và còn cơ hội đâu để biết !
 
Người ta nói mẹ chưa nỡ đi và còn ở quanh tụi con. Với mẹ, tụi con chưa đủ lớn, chắc vì mẹ luôn ở bên nên con không nhớ mẹ, không thường nhớ đến mẹ. Cuộc sống gia đình của mình ngắn quá mẹ nhỉ !
 
Mẹ, đến giờ con vẫn thích có một chiếc Attila nếu con muốn mua xe.
 
Mẹ, con chưa bao giờ là một người chị tốt, em chưa chấp nhận một người chị như con, cũng như con từng mong có một người mẹ tốt hơn mẹ. Chúng ta đều khờ.
 
Mẹ, cha, con từng tự hào vì cả xóm chỉ có chị em con gọi là mẹ cha, nghe nó hay đúng không mẹ ?
 
Nhớ rồi, có lần con gội đầu cho mẹ, có lần tư vấn sắc đẹp cho mẹ đi đám cưới nhưng chưa có dịp sắm đồ tết cho mẹ như đã làm cho cha. Mẹ, con có đôi bàn tay với phần thịt đầu móng nhiều như mẹ, mũi con tẹt giống mẹ nhưng con không trắng như mẹ thời con gái. Con đã đi nhiều nơi lắm mẹ, con đi với người quen của con, số ít trong đó là bạn con.
 
Con vẫn thích mua quần áo tốt để mặc bền như mẹ từng mua cho hai chị em con. Lúc đó mấy đứa trong xóm dù có cả dãy giày, cả tủ đồ vẫn ganh tị với chị em con.


Mẹ, con không vui vẻ, hoạt bát được như mẹ. Chữ viết của con cũng không đẹp như mẹ, con không khôn khéo như mẹ. Mẹ, con sẽ không gọi ai khác là mẹ.
 
Con không tin mẹ vì giận mà mang cha đi, nếu không mẹ đã không ở lại vì lo cho tụi con.
 
Nhớ mẹ quá à !
 
Lại nhớ cha, những ngày làm nhà, ba cha con ngủ trong phần nhà cũ bên nhà mới đang xây, kế bên bàn thờ mẹ, cha với tụi con mặc quần áo của mẹ để ngủ, cha muốn vậy nên tụi con cũng làm theo.
 
Con nhớ dù có khi về muộn, nhưng con cố niệm Phật dù khóc rất nhiều bên mẹ. Con không để nước mắt rơi trên tay mẹ vì người ta nói không nên.
 
Nhưng mỗi lần cúng cơm cho mẹ, hai chị em con luôn cãi nhau vì phải leo lầu, phải cúng và chờ dọn xuống. Con dằng mâm xắn chén. Dù biết ở nhà lầu là mơ ước của mẹ, cha thờ mẹ trên lầu nhưng mỗi lần mang cơm lên con lại bất hiếu vậy!
 
Con vẫn khóc một mình mẹ ạ.
 
Con thấy người ta thường khinh người mồ côi, nhất là con gái. Chắc là con sẽ trở thành phụ nữ tự tin, bản lĩnh nhưng con vẫn sợ, nếu con yêu người đó làm sao con bảo vệ cha mẹ khi người ta khinh con. Nhưng con có thể bảo vệ em nếu nó bị vậy.
 
Chắc mai mắt con sưng, chưa biết con có vui nổi vào ngày 8/3 không?
Ngày 7/3/2012
Con gái của mẹ

1 COMMENT

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.