Thư viết cho con gái

0
955

Mỗi ngày qua đi con lại lớn lên thiếu hình bóng cha bên cạnh. Ba đã ngắm hình con hàng tiếng đồng hồ ở cách xa một nửa vòng trái đất. Ba muốn ôm chặt con vào lòng như thể con là một phần thân thể của Ba. Nhìn nụ cười hồn nhiên của con mà lòng Ba thắt lại vì nhớ thương con. Hình ảnh của con đã luôn nhắc nhở Ba phải cố gắng để tương lai của con rạng ngời hơn cha. Thời thơ ấu của con chắc chắn sẽ sung túc hơn đời thơ ấu của Ba. Con sẽ không phải co ro trong đêm dài ăn miếng khoai mì bên đống lửa khi chưa kịp chín.

Dẫu sao ba cũng cám ơn tuổi thơ của ba để hôm này ba mới được trưởng thành. Ba đã từng nói “tài sản quí nhất của tôi là tuổi thơ cơ cực” nhưng Ba chẳng bao giờ muốn tuổi thơ của con giống như Ba. Nhưng chắc chắn con phải biết tuổi thơ của Ba như thế nào? Và rất có thể ba sẽ dạy cho con cảm nhận được cuộc sống cơ cực như thế nào? để yêu cuộc sống và trân trọng những gì mình đang có. Điều đó thật là quan trọng với Ba và quan trọng nhất vẫn là đối với con.

Con biết không, con mới được một tháng rưỡi vậy mà ba đã ngồi hình dung con lớn lên 3 để bi bô mấy tiếng Papa, Ma ma, và lên 6 để con tung tăng ngày đầu tiên vào lớp một, nhõng nhẽo ba mẹ mua cho cái cặp có hình của cô tiên.

Ba lại hình dung ngày con lớn và có bạn trai, ôi …như thế là sẽ có rất đông cậu con trai để ý đến con của Ba và Ba sẽ đi để ý mấy cái cậu mới lớn đó. Rồi nàng công chúa của Ba sẽ phải lòng một chàng Hoàng tử nào trong đám con trai nhòm ngó con gái Ba. Cảm giác sẽ thật là vui và cũng sẽ thật là buồn. Vì sự chăm sóc con sẽ được chuyển giao cho con rể của Ba. Nhưng Ba chưa biết tính tình nó thế nào? Liệu nó có thương yêu con và chăm sóc cho con như Ba mẹ chăm sóc con không? Liệu nó có yêu con như ba yêu mẹ không?

Ngày đưa con về nhà chồng chắc chắn Ba Mẹ sẽ rất vui nhưng cũng sẽ cảm thấy thực sự trống vắng.

Bỗng chốc những tưởng tượng của Ba như những thước phim dài về cuộc đời của con. Nhưng sự tượng tưởng về những điều chưa tới bao giờ cũng dễ dàng hơn những điều đã qua. Mỗi ngày qua đi của Ba ở đây là mỗi ngày nhớ con, Ba đã tự trách mình đã không ở bên con và mẹ lúc này để chăm sóc cho con và mẹ.

8.7.2008
Nguyễn Đức Lộc

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.