Viết cho em

0
830
(hình minh họa)

Ngày tháng cũ

Viết cho em – 01

Giọt nước mắt em rơi, làm bỏng rát gò má mỏng mềm. Em mong manh như cỏ mềm xanh mướt, người đời tưởng em gai góc lắm, kiên cường lắm! Chính vì vậy, họ đòi hỏi ở em những điều vượt quá mức chịu đựng của em. Mà quả thật, em kiên cường thật, dù bao điều đồn đoán về em vì họ chưa hiểu em hay có phải là họ không chịu hiểu em? Em vẫn hồn nhiên sống, yêu đời… nhưng có những lúc một mình, lặng lẽ .. những giọt nước mắt em rơi, bỏng rát gò má hồng. Em buồn không phải vì những lời đồn đoán, nhưng buồn vì lòng nhiệt huyết của em bị mọi người “hạ huyết”, Gò má em bỏng rát vì giọt nước của sự nhiệt tâm không được đón nhận. Nhưng em ơi, em hãy vui như em đã sống cả sự chân thành và lòng nhiệt tâm. Hãy vui tươi như cỏ mọc hiền hòa, mong manh nhưng cũng bền bỉ lấm, sau những ngày nắng hạ, những cơn mưa đầu mùa tưới tắm cuộc đời, rồi em lại mơn xanh trong gió trong lành.

Cuộc đời vẩn thế em ạ, hãy sống vui, sống lý tưởng như em đang sống. Tôi biết em đang lo cũng cùng nỗi lo của tôi…. Thôi đừng quá bận tâm, thế hệ sau anh em mình chắc là sẽ làm tốt hơn anh em mình

Tôi viết cho em, xin được chia sẻ với em, hãy dừng lại để “thở” đi em nhé

Ngày hôm nay – viết cho em những ngày sắp tới.

Viết cho em – 02

Lục lại những trang blog cũ, đọc lại bài viết cho em cách đây hơn một năm khi thấy em òa khóc nơi tầng hầm để xe nhà C. Thấy mọi thứ thật kinh khủng với em, những người anh em, động đội bủa vây, xỉa xói em tựa như hội đồng làng kết tội một kẻ phạm nhân.

Giờ có lẽ em chẳng nhớ nhiều về chuyện này, mà thật ra chẳng có gì để nhớ phải không em? Nhưng anh nghĩ em phải cám ơn những ngày tháng đó để hôm nay em trưởng thành hơn, rắn rỏi hơn trên con đường xây những ước mơ bằng khát vọng cháy bỏng. Hãy nhớ những ký ức cũ dù có đôi lần không vui những là chất liệu sống đã rèn chúng ta như ngày hôm nay.

Chắc chắn rằng trong tương lai em sẽ gặp những sự cố như cách đây một năm nhưng anh tin điều đó chẳng là gì khi ta có những trải nghiệm sống thật bổ ích.

Cám ơn em đã mời dự buổi tiệc chia tay cho chuyến xuất dương tầm sư học đạo, mong rằng hai năm tới em tiếp túc nuôi những ước mơ, và hãy nhớ đừng làm cho ước mơ bé lại…

Hồ Nguyên Đức

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.