Giọng Huế

0
712

BTKUXH – Hôm nay em bắt đầu tập nói giọng miền Nam, sau 6 năm vào Sài Gòn trọ học.

Năm nhất

Đêm đầu tiên xa nhà, đêm đầu tiên ở KTX. Phòng em có 8 người, em nói gì mọi người cũng không hiểu. Họ bảo em nói nhỏ và nhanh quá. Em tập thích nghi dần, nói to hơn và chậm lại. Nhưng chất giọng em vẫn rất Huế. Dần dần mọi người hiểu và thường hay nhại trêu giọng của em, em thấy vui vì mọi người đã hiểu mình, đã biết lắng nghe em nói.

Có lần, em ra phố mua đồ, em nói gì người bán hàng cũng không hiểu, phải đứng chỉ trỏ một hồi người ta mới đưa ra đúng món hàng em muốn. Lần đầu tiên em thấy chạnh lòng khi đứng trên đất khách.

Co gái Huế (Ảnh minh họa. Nguồn: internet)

Năm hai

Em vẫn giữ nguyên giọng Huế. Về nhà hàng xóm hỏi “răng mi vô SG học 1 năm rồi mà giọng vẫn không đổi?” Em trả lời pha chút tự hào, “mình người Huế mà o, người Huế thì nói giọng Huế, mắc chi mà đổi hở o”.

Ngày nhập học, có mấy bạn tới bắt chuyện em, em trả lời, họ nghe giọng em rồi trố mắt hỏi em người ở đâu, em trả lời, em người Huế. Họ cười vang, người Huế nói giọng hay quá, nghe không hiểu gì hết trơn. Em quay đi, thấy cay nơi khóe mắt.

Năm ba

… rồi năm tư

Giọng em vẫn thế

Em ra trường

… đi làm

giọng em vẫn thế

Mãi đến lúc này, em ứng tuyển được vào vị trí công việc em yêu thích – biên tập viên truyền hình. Nhưng, cũng trong giai đoạn này, em thật sự cảm thấy sự khác biệt quá lớn về giọng nói vùng, miền. Công việc buộc em phải thay đổi, vì người Việt có câu “nhập gia tùy tục” …

Em thèm được như BTV Hoài Anh …

Em thèm giá như nước mình bình đẳng hóa về giọng nói vùng, miền …

Nhưng, giờ đây, đó là điều không thể

Và em, em phải đổi thay trước khi chờ người khác thay đổi.

Dù vậy, em vẫn là người Huế đó nghen!

Trân Châu

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.