Tìm bác…

0
997
Bác Chiểu là anh ruột của bố. Ký ức của mình về bác chẳng có chút hệ thống nào rành mạch, chỉ là những mảnh ghép ký ức rất nhỏ từ thời thơ ấu.
Ông nội kể, bác đẹp giai nhất nhà, thổi sáo hay và chữ viết đẹp. 17 tuổi, bác trốn ông bà, khai tăng tuổi để đi bộ đội. Đơn vị của bác vào tận Tây Ninh, rồi sang Campuchia. Thương bố mẹ ở quê nghèo, đông em, có chiếc áo nào được cấp mới, bác cũng đều dành dụm chờ gửi về cho nhà.
Năm 1971, bác hi sinh, nhưng cho đến giờ, ông bà vẫn sống một phần bằng “lương” của bác. Bố kê hồi nhỏ, chữ bác Chiểu rất đẹp nên cả nhà ai đi học cũng nhờ bác viết nhãn vở.
Có lần, bác trêu viết tên bố là “Mộng Hải”, bố giận bác cả tuần. Lớn lên, bố được đi tu nghệp sinh ở Đức 5 năm theo suất liệt sĩ của bác. Bà nội nhắc nhều về bác nhất. Bác đi bộ đội cũng dấu bà. Ngày ông nhận giấy báo tử của bác, ông dấu bà cho đến tận ngày giải phóng. Bà yếu vì sinh nhiều con và vất vả nên ông lo ngại… Bà thương chú út nhất nhà có lẽ cũng 1 phần vì chú giống bác Chiểu nhiều! Thành lệ của gia đình, ngày 27-7 nào, cả nhà cũng tụ tập làm bữa cơm cúng bác.
Những ngày còn nhỏ, mình háo hức đón ngày này lắm. Vì mình rất ra dáng là 1 cô cháu lớn trong nhà. Mình đi chợ sớm chọn hoa cúc trắng hoặc huệ rồi theo bố mang hoa quả về thắp hương bác trước. Lần nào đi qua Nghĩa Trang Liệt Sĩ đầu làng, mình cũng hướng mắt lên phía những dãy mộ cao cao đê chào bác. Cũng có lần, bố cho mình lên thăm cái bia mộ ghi rõ tên bác, nhưng chưa có hài cốt.
Đi xa, về gần, lúc nào về thăm ông bà, mình cũng tự tay thắp hương cho bác (từ lúc còn nhỏ xíu đã vậy rồi) và cầu mong bác phù hộ cho gia đình! Hơn 41 ngày 27-7 trôi qua, ông có những nỗi niềm âm thầm nhưng không tiện nói, bà đến lúc nhắm mắt vẫn mong mỏi cậu con trai cả được về nhà và những nỗi canh cánh trong lòng của các cô, các chú… thông tin về những gì còn lại của bác vẫn không về. Việc cuốn việc, ngày cuốn ngày, không biết bác đang ở nơi nào…
Bố kể bác thiêng lắm. Ngày bà già mất, bác về báo cho bố biết mà về. Mẹ cũng theo người ta đi gọi dí. Họ nói bác lên, bảo xương thịt đã tan tành, chẳng còn gì nữa. Bác đang ở vui với đồng đội nên chưa muốn về. Khi nào vê, bác sẽ báo…
Mình không tin là bác không muốn về. Và muốn cùng dốc sức để cố gắng cùng gia đình hoàn thành nốt tâm nguyện của cả đại gia đình! Sẽ đi tìm bác….!

LIỆT SỸ NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU
SINH NĂM 1948
QUÊ QUÁN: VĂN ĐỨC – CHÍ LINH – HẢI DƯƠNG 
ĐỊA CHỈ ĐƠN VỊ: C13-D3-F5, CÔNG TRƯỜNG 5, TRUNG ĐOÀN 55 
HI SINH NĂM 1971 TẠI LÔ CAO SU SỐ 49, CAMPUCHIA! 

 
Nguyễn Thị Minh Yến 
(Theo facebook của tác giả)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.